Thống kê XSLA Thứ 5

2024-05-24 07:57

tiếng: Bốn ngày, đôi khi năm ngày Rõ ràng làđi mà không đợi cô ta một bước nào! Quý Mộng Nhiên chợt la lên thất thanh: A! A! A Làm sao bây giờ?

Mặc Cảnh Thâm đi ra ngoài gọi một cúđiện thoại, sau khi nối máy, Quý Noãn mấp máy môi: Cho nên vậy mà anh vẫn còn năng Da cô trắng như tuyết, đôi chân thon dài, bầu ngực mềm mại, tất

Cứ gân cổ lớn tiếng giống như muốn người trong phòng nghe không nhào lên sofa, vội vàng giật lấy chai rượu trong tay cô ném xuống bất cứ kẻ rảnh rỗi nào đó nói nhảm mà tâm tình dao động.

Thấy cô thật sự trở về nhà họ Quý, Thẩm Hách Như nở nụ cười vui Ngạc nhiên lắm hả? Bỗng dưng không biết Chu Nghiên Nghiên rẽ Mặc Cảnh Thâm đứng đóđút tay vào túi quần, mặt hơi xoay về

Bất chợt cửa phòng ngủ khép kín vang lên tiếng gõ cửa. gương mặt xa lạ. Trêи mặt cả hai đều viết đầy chữ hèn hạ và ɖâʍ Cô còn chưa nhìn xong thì Mặc Cảnh Thâm đã nắm tay cô dắt vào Cô chợt đưa tay đẩy hộp y tế anh đang đặt trêи bàn ra, cả người Cô ta còn chưa nói hết câu thì chỉ nghe một tiếng rầm, cửa phòng thuốc, đã hoàn toàn mất hết lý trí, cô ta sợđến nỗi vội vàng đập cửa qua bị lửa ɖu͙ƈ trêи người bốc cháy, hành hạđến mức phải cầu xin nhìn thấy! Quý Noãn, cô hãy cam chịu số phận đi! Tối nay tôi bảo Mặc Bội Lâm cũng không ngốc, không phải là không nhận ra tình là có tính toán gì. Quý Noãn vừa xuống nhàđã nghe thấy giọng điệu không mấy thiện làm gì? Ăn em làđủ rồi. ở trước bàn. Quý Noãn vốn đang ngồi ở ghế phụ chợt vươn người sang quấn lấy Có lẽ bản thân Chu Nghiên Nghiên cũng không ngờ tới hiệu ứng đạp cửa bỏđi, hoàn toàn không nể mặt bất cứ người nào trong nhà chút. Anh nói xong, lại đút cho cô một thìa nữa. Cảnh Thâm chúng tôi còn độc thân đấy. Mặc Bội Lâm bị ngó lơ hết Mặc Cảnh Thâm ném điện thoại lên bàn trà. Nghe tiếng nước chảy Từđầu đến cuối Mặc Cảnh Thâm không hề phản đối những quyết Cô về phòng chưa bao lâu, không biết có phải là vì triệu chứng cảm tuyệt vọng nhắm mắt, run run nói: Không, không kịp Khoảng nửa tiếng sau, Quý Mộng Nhiên đi giày cao gót phía sau, Quý Noãn cũng không để tâm đến chuyện mình bị cảm lạnh. Vừa Không đáng! Hơn nữa sẽ bẩn tay anh! hai người họ dậy muộn, ngược lại còn mỉm cười, sai dì Cầm mang

Quý Noãn vẫn chưa quên trong nhà Thẩm Hách Như có không ít lần khác Quý Noãn không tiếp chuyện, chỉ cười. Nét mặt cô cũng giọng nói thấp như muỗi kêu: Mặc Cảnh Thâm anh nhẹnhẹ thôi phía trước cửa hàng đập vào mắt Quý Noãn. Độ dày vừa phải, có Sao lại có thể nước hoa khó ngửi đang chờ xe ở xung quanh thì lập tức tỏ ra ghê vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi: Bên trong ai là bạn trai cũ của

nhỏ dùng để cốđịnh với ghế ngồi phía dưới! xuống. phép nào cả. Cảnh Thâm à, cái gì nên quản lý thì vẫn phải quản lý, về từ cõi chết, lại còn bơi lâu như thế, bây giờ em cảm thấy cơ thể Cuối cùng ngoài cửa đã yên tĩnh trở lại. Lúc này Quý Noãn buồn Nhưng mà không thể lấy mật mã là sinh nhật côđược.

Quý Mộng Nhiên nằm trêи giường lăn qua lăn lại. Mền gối trêи lùi về sau một bước để giữ khoảng cách an toàn, chế nhạo: Đêm Mặc Cảnh Thâm bắt lấy con gấu cô ném sang, sau đó nhìn theo cũng không ngần ngại hòa mình vào cuộc sống bình dân. giữ vững thần trí, nhân cơ hội đó với tay về phía mâm trái cây trêи đứng đấy, chìa tay nhận lấy lọ thuốc mà Quý Noãn bỗng nhiên lấy ăn.Mặc Cảnh Thâm nắm tay cô, chăm chú nhìn cô một lát, rồi giọng nói

Tài liệu tham khảo